Trước lúc nhắm mắt, người cha gọi người con trai đến và hỏi.
Cha: Con có biết ngày nào mà người ta hối tiếc nhất không?
Người con: Thưa không.
Cha: Đó chính là ngày hôm qua. Vậy con có biết ngày nào sẽ không bao giờ đến không?
Người con: Thưa không.
Cha bảo: Đó là ngày mai. Vậy con có biết ngày nào quý giá nhất không?
Người con đáp: Dạ con không biết!
Cha: Đó chính là ngày hôm nay. Cả đời cha đã luôn nhìn vào ngày hôm qua để hối tiếc vì những gì mình không làm, rồi lại nhìn vào ngày mai để hy vọng sẽ thực hiện được giấc mơ của mình.
Nhưng chưa một ngày cha bắt tay vào làm nó trong hiện tại.
Cho nên, con trai của ta, hãy nhìn về quá khứ để rút cho mình những bài học, hãy nhìn về tương lai để đặt cho mình những mục tiêu, nhưng hãy nhìn vào hiện tại để hành động vì mục tiêu đó.
Nói rồi, người cha từ từ nhắm mắt và ngủ. Tất nhiên là ngủ rồi, ổng đâu có chết đâu ^-^